Love

Love
Vì ta đã trót yêu họ, vì yêu nên không có quyền hồi tiếc, vì yêu nên không có quyền lãng quên....

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

[Short fic] Sadness | 2U | P5 | Loạn rồi loạn rồi =))



Yunho đóng cửa rời đi, hồi lâu không thấy trở lại.

Yoochun còn lại một mình trong phòng, nỗi sợ của cậu còn khủng khiếp cả lần đầu tiên hắn làm chuyện xấu xa đó. Hắn muốn giết chết cậu trong sự chờ đợi đáng sợ này.

Yoochun nhắm nghiền hai mắt lại, cậu vừa trải qua cơn đau đến tê liệt toàn thân, khi cậu tuyên bố chia tay với Jaejoong, chỉ muốn dùng cái chết để được giải thoát, nhưng cả cơ hội đó cũng không còn. Jung Yunho hắn thật sự là loài ác quỷ, là loài sâu bọ, hắn sẽ không bao giờ buông tha cho cậu trừ khi cậu chấp nhận trở thành người của hắn.

Nhưng làm sao Yoochun có thể chấp nhận cho được, không bao giờ có chuyện đó.

Yoochun lại càng thở mạnh hơn, muốn thoát đi khỏi chiếc cavat đang buộc chặt miệng mình, nhueng không có cách nào cả. Yunho xảo quyệt, hiểu rằng với tình cảnh lúc này, với cá tính của Yoochun, có thể cậu sẽ cắn lưỡi mà chết, nên hắn vẫn luôn đi trước một bước, bây giờ đến cảm mở miệng cậu cũng không thể làm được.

Cái Yoochun sợ hãi chính là điều hắn sắp làm với cậu, bản tính Yunho bá đạo thế nào Yoochun đã hiểu quá rõ, chỉ sợ hắn sẽ đày cậu đến chết, nhưng thà hắn cho cậu chết một cách đường hoàng, còn hơn là làm nhục thể xác của cậu, tra tấn tinh thần của cậu rồi mới giết chết, như thế Yoochun cũng không thể nhắm mắt.

Yunho rời đi như thế là đều có ý của mình, hắn ngồi điềm tĩnh trên ghế sofa, nhâm nhi ly rượu. Jung Yunho hắn không sợ trời sợ đất, chỉ sợ sẽ mất đi một người, cho dù bây giờ hắn đã bắt trói người ấy trong căn phòng lãnh lẽo kia, nhưng hắn biết rằng mình sẽ không bao giờ có được Park Yoochun. Hắn muốn uống một ly rượu làm cho ấm người lại, cho vơi đi cảm giác tội lỗi đang giày xéo hắn. Yunho muốn biến mình trở thành ác quỷ, để có thể chế ngự được Yoochun.

Hắn muốn cậu phải ở bên hắn, bằng bất cứ giá nào, hắn cũng sẽ giữ chặt cậu bên mình.

Yunho sẽ không dễ dàng cho Yoochun được chết như thế, hắn khó khăn lắm mới chiếm được cậu, để Yoochun rời đi như vậy, hắn làm sao cam tâm.

Yoochun quả thực to gan mới nghĩ đến phương cách tự sát, chỉ nghĩ đến đó thôi, ánh mắt Yunho liền long lên sòng sọc, tia mắt đỏ ngầu đến đáng sợ, đáy mắt như phát ra luồng điện sắc lạnh và tràn đầy ám khí.

Nuốt cạn hơi rượu cuối cùng, Yunho bóp mạnh chiếc ly:

_ Park Yoochun, đêm nay tôi sẽ cho em nếm mùi trừng phạt. Muốn rời xa tôi, đừng mơ tưởng.

Hắn đứng dậy và bước vào phòng tắm, rửa sạch bàn tay đầy máu, rồi mỉm cười, nhưng không phải nụ cười của sự thỏa mãn, mà lại toát lên một nỗi đau thẳm sâu bên trong. Yunho không thể nói, càng không thể tỏ bày mình đã yêu Yoochun nhiều đến như thế nào, chiếm đoạt cậu, cuối cùng phải dùng đến cả hạ sách đó, Yunho hắn luôn tự thấy mình là một loài cầm thú.

Nhưng không thể làm khác hơn, muốn có được Yoochun, ngoại trừ cách ti tiện đó, thì hắn không còn cách nào khác.

Yunho suy nghĩ hồi lâu, nhìn dòng nước chảy ròng rã, hắn như muốn dừng lại. Thế nhưng nhớ đến hình ảnh cậu trong vòng tay của Kim Jaejoong, liền làm ánh mắt đang chùng xuống chợt đanh lại, Yunho khóa mạnh vòi nước, ngước nhìn mình trong gương, gương mặt chỉ còn lại sát khí.

Yoochun mệt lả vì tay chân bị trói khiến toàn cơ thể cậu tê rần, muốn được chợp mắt một lát.

Nhưng tiếng chân người bước lên bậc thang, tiếng bước chân đó quen thuộc với cậu đến đáng sợ, Yoochun thỏ dốc đầy khổ sở, hai cơ đùi của cậu liền co lại theo cơ thể thống khổ mà run lên.

Từng bước từng bước tiến lại gần căn phòng ấy, Yoochun có cảm giác như thần chết đang đến gần.

Cạch.....

Tiếng mở cửa khiến cậu chỉ còn biết mình sắp chết.



Yunho tiến lại gần giường, trên môi luôn giữ nụ cười man rợ, nhìn Yoochun bằng ánh mắt thèm khát. Yoochun sợ hãi đến mức hơi thở của cậu ứ nghẹn trở thành tiếng rên thật dài, mồ hồi túa đầy cơ thể, nhưng chính điều đó lại khiến Yunho càng không thể kiếm chế.

_ Yoochunnie, anh đã về bên em rồi.

Hắn buông lời tán tỉnh, rồi trên tay chạm vào gương mặt của cậu, nhưng Yoochun quá sợ hãi liền né đi. Yunho dùng lực kéo gương mặt của cậu đối diện mình, cảm nhận toàn bộ cơ thể run lên bần bật, lồng ngực phập phồng của cậu như muốn thiêu sống hắn, trong đầu Yunho lúc bấy giờ chỉ có duy nhất một suy nghĩ, phải cùng cậu, đêm nay nhất định phải cùng cậu.

Nghĩ thế hắn thô bạo kéo gương mặt Yoochun sát lại gần mình, tay mân mê đường cổ của cậu, Yoochun chỉ cảm thấy toàn bộ sống lưng mình dựng ngược lên, cảm giác kinh tởm chạy dọc cơ thể.

Hắn nhìn cậu thèm muốn:

_ Thế nào Park Yoochun, đêm nay chúng ta sẽ lại tiếp tục nhé?

Yoochun sợ hãi lắc đầu điên cuồng, nhưng Yunho có vẻ không quan tâm, buông cậu ra rồi đứng thẳng lên.

Sau đó hắn bắt đầu cởi áo khoác ngoài, vừa cởi vừa nói:

_ Yoochunnie, anh đã nói với em rồi, bộ dáng của em lúc nào cũng chỉ khiến cho đối phương muốn vồ vập lấy, có muốn biết vì sao không?

Hắn cởi tiếp áo sơ mi:

_ Bởi vì trong em thật gợi tình. Kinh nghiệm giường chiếu của em cũng thật sự dày dạn.

Yunho vừa cởi tay áo sơ mi, vừa cười thâm hiểm mà nói, lời nói mang đầy sự nhục mạ, khiến Yoochun nghe xong càng tức giận, gương mặt của cậu đỏ lên, hơi thở càng dồn dập hơn.

Hắn quay lại nhìn, rồi lại phá lên cười:

_ Ha ha ha.... Park Yoochun quả đúng không sai, em lúc nào cũng quyến rũ.

Nói rồi hắn vuốt ve gương mặt của cậu, mặc cho Yoochun cố hết sức né đi, cũng dùng uy lực của mình nắm khớp hàm kéo lại:

_ Đừng có dùng bộ dáng đó mà khiêu khích anh, vợ à, em sẽ thấy hậu quả khó lường đấy.

Sau đó hắn đột ngột tháo phăng chiếc cavat đang buộc chặt miệng Yoochun lại, không để cho cậu kịp thở, liền vồ lấy đôi môi của cậu mà cuồng dã rà soát, hắn cho cả chiếc lưỡi ướt mềm của mình vào khoan miệng Yoochun mà mặc sức lùng soát.

Yoochun rên lên, cậu chỉ cảm thấy đầu óc mình mờ mịt hắn, cảm giác khác với lần đầu tiên cậu tiếp xúc với hắn.

Hưng phấn dâng cao, hắn liền cắn vành môi của Yoochun, khiến nó bật máu mới thôi, Yoochun rên lên trong nụ hôn đáng sợ đó, đau và rát cả vòm miệng, nhưng Yunho chỉ mút mát những giọt máu tứa trên môi, rồi điên loạn cười hiểm ác.

_ Ư a... - Yoochun không ngừng rên, cậu không muốn, đau quá, mội của cậu đau quá, lại rất khó thở, nhưng Yunho không cho phép cậu được thở, hắn như cố ý bòn rút cơ thể của cậu, cứ thể rà soát không ngừng.

Rồi hai tay lại sờ soạn bên dưới nắm chặt lấy hông của Yoochun, siết mạnh, khiến cậu không nhịn được, liền la lớn lên, nhưng tiếng la áp chế vởi vòm miệng của hắn, thành ra một thứ âm thanh quyến rũ chết người.

Sau một hồi hành hạ bờ môi của Yoochun, cuối cùng cậu sắp ngưng thở, Yunho mới chịu buông ra, Yoochun như điên loạn mà hối hả tiếp không khí, nhưng cậu chưa kịp phản ứng gì thì liền nghe Soạtttttttttttt!!!!!!!!!!

Yoochun hốt hoảng, áo của cậu đã rách bươm, từng chiếc cúc rơi xuống mặt sàn tạo ra âm thanh lóc cóc. Bê trên Yunho như phát cuồng lên khi nhìn thấy toàn bộ phần ngực trắng nõn của cậu. Hắn chỉ muốn mau chóng vồ lấy.

Hắn vuốt ve bờ vai của cậu, bàn tay vui đùa còn chà sát vào nách của Yoochun, dùng miệng cắn vào, khiến Yoochun hét lên vì đau:

_ A aaaa, đừng đừng mà.

Khác với mọi lần, hắn hoàn toàn im lặng, hắn không nói một lời nào, chỉ có tiêng rên la của Yoochun vang vọng cả căn phòng.

Nhưng Yunho chưa phải lúc lên tiếng, hắn để dành cho phần quan trọng nhất, hắn muốn đày đọa cả thể xác lẫn tinh thần của cậu, hắn sẽ khiến cho cậu hoàn toàn mụ mị đầu óc cho đến khi hắn tiến công vào điểm chính.

Vuốt ve thô bạo cào cấu bờ ngực của Yoochun, khiến cậu ưỡn cong người mà gào thét. Nhưng Yunho chỉ khôn khéo săn sóc hai đầu ngực đỏ hồng của cậu, làm Yoochun như mất đi hết khí lực chiến đấu, buông thõng người để mặc sức hắn dày vò.

Về khoản này Yunho thật sự là bậc thầy, hắn luôn làm cho đối phương chỉ còn biết câm lặng mà phục vụ.

Hắn tiến đến phần bụng, hôn rồi thô bạo cắn vào cơ bụng của Yoochun đến bật máu:

_ Không, aaaaaaaaa, đau quá, làm ơn...........

Yoochun gào lên, nhưng càng gào thì cậu chỉ càng cảm thấy chỗ đau đớn đó lan rộng ra, bên hông, rồi cả vùng bụng, Yoochun cứ cảm giác rằng mình đang bị một con dã thú ăn dần từng miếng thịt trên cơ thể của mình.

Yoochun đau đớn cầu xin hắn hãy buông tha cho cậu, nhưng hoàn toàn vô ích.

Rồi hắn lại trườn lên, tấn công chiếc cổ xinh đẹp của Yoochun, hắn hôn rồi cắn, rồi lại liếm láp các vết máu tứa ra, Yoochun hì hục thở nhưng không có cách nào đẩy được con ác thú này rời khỏi cậu.

Cuối cùng, cậu cũng chẳng khác gì một công cụ để Yunho thỏa mãn.

Nỗi tủi nhục lại càng lớn lên trong tiềm thức của Yoochun.

Bất chợt cậu cảm thấy hai tay mình đã được tháo ra. Yoochun sững lại, cậu nghĩ rằng mình đã được giải thoát.

Nhưng Yoochun đã lầm khi cậu nhìn thấy gương mặt nham hiểm của Yunho, cùng nụ cười thâm hiểm của hắn.

Chưa kịp phản ứng gì liền thấy hai tay của mình bị cho luồn vào đủng quần của Yunho, Yoochun tái xanh mặt, cậu giống như đã bắt phải một thứ quái dị đáng sợ nào đó. Hai tay của Yoochun cứng đờ ra, cậu chết sững. Đến lúc này Yunho mới thì thầm vào tai.

_ Nắm lấy, chăm sóc nó cẩn thận đi.

Yoochun lắc đầu nguầy nguậy, không thể nào, cậu không thể chấp nhận điều đó, không thể nào.

Cố gắng hết sức mình để rút tay ra, nhưng bị Yunho gằn chặt lấy, lại áp vào mang tai cậu mà nói:

_ Không chăm sóc cẩn thận, cả gia đình của em sẽ không được yên thân, mau vâng lời đi.

Yoochun giật nảy người, hắn lại đem gia đình cậu ra để khống chế, cuối cùng đành nuốt tủi nhục, hai tay nắm lấy vật của hắn mà xoa bóp, nước mắt liền trào ra, che mờ đi tất cả.

Yunho sướng rân với cảm giác được Yoochun chăm sóc tận tình, hắn cười hả hê mà không hề để ý đến Yoochun đang đau đớn tột cùng thế nào, chỉ biết buông lời nhục mạ:

_ Tốt lắm, làm tốt lắm, em thật biết chiều chồng, ngoan lắm, cứ thế nào, Yoochun a.

Yoochun như chết đi sống lại, cậu khóc nghẹn, vậy mà tay vẫn không thể ngừng lại.

Nhưng hắn không vội xuất, sau khi thỏa mãn với thú vui man rợ, liền nắm hai tay cậu kéo ra.

Yoochun chưa kịp hoàn hồn thì liền cảm thấy miệng của mình bị vật thể lạ xâm chiếm.

Trợn tròn mắt lên nhìn, chỉ còn thấy đầu của cậu đã tiếp giáp với bộ phận của hắn.

_ Ngậm lấy, vuốt ve nó, mau.

Lời hắn ra lệnh, trên tay ấn chặt miệng của cậu vào bộ phận đáng nguyền rủa đó, Yoochun cuối cùng chỉ còn biết ngậm nguyên cái của hắn.

Nhưng cậu cứ thế ngậm lấy, không biết phải làm thế nào. Yunho nóng lóng đầy càng sâu hơn vào vòm họng của Yoochun, khiến cho miệng của cậu phải run mà chà sát lấy, sau khi đạt được mục đích của mình, Yunho cười lớn, vô tình cong người đẩy sâu bộ phận đó vào gần đáy họng của Yoochun.

Khi đạt được đỉnh cao của khoái cảm, hắn liền phun trọn vẹn vào vòm miệng của Yoochun, khiến mặt của cậu đỏ bừng lên như gạch bởi thứ mùi dục tình nam tính đó.

Hắn rút ra, trong khi miệng của Yoochun vẫn còn mở rộng, dòng nước đặc quánh đục ngầu gần như chảy ra ướt cả mang tai, nhưng Yunho lại đẩy đầu cậu dốc ngược ra sau:

_ Nuốt hết đi, nuốt.

Ngực của Yoochun nấc lên từng cơn, rồi cậu ngậm miệng lại, nuốt đi từng ngụm cái thứ dịch tanh tửi đó, mặn đắng cả đáy lòng.

_ Yoochun a, em ngoan lắm, cứ thế này mới xứng làm vợ của anh.

Yoochun như tức nghẹn lên, nhưng cậu không thể nói thành lời, khuôn bụng của cậu bây giờ đã chứa đầy cái thứ dịch đáng sợ đó, nó khiến cậu kinh tởm, kinh tởm cả hắn lẫn cậu.


Hắn vẫn không ngừng vuốt ve bờ vai của cậu, rồi lại vồ vập đôi môi đáng thương ấy.

Yoochun như đờ đẩn đi, hôm nay có lẽ hắn sẽ dừng đến đây chăng, nếu thế thì chắc là hắn sẽ dễ dàng buông tha cho cậu, chắc là hắn sẽ không làm tổn thương vùng kín của cậu. Yoochun nghĩ vậy mà chìm dần vào giấc ngủ mê man, bởi những uất ức không thể giãi bày, cùng với sự tủi nhục, chỉ muốn được ngủ một giấc thật sâu.

Nhưng Yoochun đã lầm.

Hắn chỉ tạm để yên cho cậu.

Hắn không vội tấn công điểm yếu.

Hắn đã có một phương cách đày đọa mới đàng sợ hơn cả.

Yoochun chợt giật thót người, khi cậu thấy chiếc quần của mình bị lột phăng ra, Yoochun gào lên:

_ Không, không, xin anh.

Nơi đó của cậu vẫn đau đớn nhiều lắm, nó vẫn chưa lành, lại chồng chất bao nhiêu vết thương từ mấy ngày qua, bây giờ hắn lại tiếp tục tấn công vào đó, chắc chắc cậu chỉ còn con đường chết.

_ Yoochunnie, đây mới là phần quan trọng, em bảo không là thể nào?

_ Không, xin anh, hãy tha cho ttt... to... em, xin anh, cầu xin anh.

_ Đừng cầu xin vô ích, anh đã nói rồi, đêm nay anh sẽ cho em nếm mùi trừng phạt.

_ KHÔNGGGGGGGGGGG!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Yoochun gào lên, tiếng thét thất thanh của cậu vang lên cùng lúc khi chiếc quần cuối cùng của cậu đã bị lột ra.

Toàn bộ cơ thể quyến rũ đó lại tiếp tục phơi bày trước con mắt đầy dục vọng của Yunho.

Hắn khoái trá cười.

Trên tay bắt đầu vuốt ve, Yoochun chỉ cảm thấy đầu óc của mình quay cuồng.

Hắn liền tháo hai sợi dây trói hai chân của cậu, nắm lấy hông của Yoochun một phát bế xốc cậu vào nhà tắm, trên tay cầm theo chiếc máy massage.

Yoochun gào lên, cậu không biết hắn có ý định gì, hai tay không ngừng đập mạnh vào lưng Yunho.

Cả thân người trần trụi của cậu cứ thế bị hắn vác xốc lên mà tiến vào nhà tắm.

Đối diện với tấm gương to rộng trong căn phòng đó, Yoochun như phát hoảng lên khi cậu nhìn thấy cơ thể của mình tiếp giáp với cơ thể của một đứa con trai khác, hoàn toàn không một mảnh áo che thân.

Yoochun lắc đầu gào khóc:

_ Xin anh, tha cho tôi.... xin anh. AAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!

Yoochun hét lên khi Yunho bóp mạnh vào bộ phận của cậu.

_ Vừa mới gọi là gì hả????????

_ Không, không làm ơn.

_ Xưng hô lại.

Bóp mạnh.

_ AAAAAAAAAA, em em em..........

Yoochun lắc đầu kịch liệt.

Hai tay cậu chống lên bồn rửa mặt, đau đớn như cào xé cơ thể của cậu, nhưng Yunho lại giữ chặt lấy đầu của cậu, cố định ép cậu phải nhìn vào gương:

_ Nhìn đi Park Yoochun, đây mới là con người thật của em, nhìn mà xem, em cũng biết ham muốn đúng không. Em cũng ham muốn tiếp xúc chết đi được chứ gì?

Buông lời nhục mạ, Yoochun nhắm chặt đôi mắt.

_ Mở mắt ra đi nào, em nhìn thấy mình đi, đây là em, xem thử xem mình có bao nhiêu dục vọng, bao nhiêu tham muốn, em cũng muốn được yêu thương không phải sao?

Yoochun lắc đầu.

Nhưng toàn bộ gai ốc của cậu sởn lên, khi cảm thấy độ rung tỏa ra từ chiếc máy massage trên tay Yunho, hắn lại không đặt máy đó ở đâu mà lại đặt ngay đỉnh điểm bộ phận của cậu.

_ Ư a, ư ưu ư ư ư ư.........

Yoochun rên lên, bất giác bộ phận của cậu vì sự kích thích mà ngẩng cao đầu.

Yunho khoái trá cười, tăng độ rung lên tối đa:

_ Nhìn đi Yoochun, em hãy xem ham muốn của mình, nhìn đi nào, ha ha ha........

_ Ư ư, không, không, đừng mà...........

Nhưng mặc Yoochun rên la thế nào, Yunho vẫn mặc sứng tung hứng, hắn càng khoái trá hơn với cảm giác trơn tru tiếp cận cùng cơ thể thấm đầy mồ hôi đang run rẩy của cậu.

Hắn vẫn lấy máy massage thúc đẩy dục vọng của Yoochun:

_ Thế nào, cảm thấy khoan khoái không?

_ Aaa, đừng đừng....

Dục vọng của cậu không ngừng ngẩng cao lên, cương cứng lại, nhưng không thể sao không thể thoát ra, tạo thành một cảm giác như muốn xé đôi cơ thể.

_ Aa aaa làm ơn!!!!!!!!!!!

_ Cầu xin anh đi nào....

_ Không, ư a, không...

_ Không à. - Hôn lên mang tai. - Vậy chuẩn bị cho màn rung tiếp theo.

Hắn tăng mạnh độ rung, Yoochun khó chịu khi chiếc máy đó dồn nén cơ thể của cậu, liền ưỡn người ra để mong thoát khỏi cảm giác khoan khoái đáng nguyền rủa này.

Nước mắt của cậu giờ không còn nữa, đã khô sát trên gương mặt khổ sở Yoochun muốn khóc, nhưng cuối cùng đến nước mắt cũng rời bỏ cậu.

Chỉ cảm nhận được phân thân của mình đang rung chuyển theo nhịp rung của chiếc máy đó, phần hông nóng ran lên:

_ Không, dừng lại dừng lại đi mà.......

_ Yoochun, cầu xin đi, em nói gì đi nào....

Yunho hôn hít mang tai của Yoochun.

Yoochun thở dốc:

_ Không, không....

Cậu sắp xuất ra rồi, nhưng Yunho liền dừng chiếc máy đó lại, hiểu được đến lúc của Yoochun, hắn không muốn phí hoài, liền một phát nhấc cậu đặt lên bệ rửa mặt.

Khoan khoái sờ nắn, Yoochun như điên lên vì cảm xúc đột ngổ đó, cậu rên lên đầy kích thích:

_ AAAAAA, ư ư ư ư ư!!!!!!!!!!!!

_ Nói đi nào, cầu xin anh đi....

_ Không không, đừng, em sắp, a, ư.

Cậu chỉ còn một chốc nữa là sẽ ra, đột nhiên cơ thể thèm kháy sự tiếp xúc, nhưng Yunho lại nham hiểm, chỉ giữ lấy hông của cậu vuốt ve, trên tay kia lại nắm lấy bộ phận của cậu xoa nắn,, khiến Yoochun như bị dục vọng che mờ lý trí, nhưng hắn không cho cậu tiếp xúc, không có cách nào thoát ra, toàn bộ cơ thể của cậu đau đớn không thể tả được.

_ Đừng, xin anh, hãy....

Yoochun như sắp nói ra điều mà cậu không dám nghĩ đến, nhưng một chút lý trí còn lại cho cậu chiến thắng mà ngừng cơn dục vọng, cảm nhận Yoochun muốn đối kháng, Yunho liền xia nắn mạnh hơn, khiến Yoochun như ngã nhoài, bởi cảm xúc không thể kìm nén.

Yunho đột ngột dừng lại. Yoochun mệt mỏi mở mắt ra, dục vọng của cậu đang đứng thẳng, vậy mà Yunho lại không làm gì, Yoochun run lên.

Cuối cùng hắn lại ẵm cậu còn nguyên trong tư thế xấu hổ đó mà đặt lên giường, Yoochun không hiểu hắn đang muốn làm gì, cậu thở dốc đầy sợ hãi, bên dưới dục vọng cứ ngẩng chặt đầy phẫn nộ.

Hắn vuốt ve cơ đùi của cậu.

_ Ư ư ư.............

Yoochun khóc nấc, Yunho quả thật độc ác, hắn biết làm như thế lý trí của cậu hoàn toàn bị đánh gục.

Nếu cậu cầu xin hắn, phân thân của cậu sẽ không bị hành hạ, nhưng như vậy thì nhục nhã chỉ còn vây kín lấy Yoochun. Jung Yunho tại sao hắn không thể tha cho cậu, làm nhục cậu khiến hắn vui đến như vậy sao?

_ AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!

Yoochun đã chịu hết nổi.

Nhưng cậu lại cảm thấy độ rung từ chiếc máy massage đó kéo dài từ đùi của mình, khiến Yoochun cùng quẫn, trên tay Yunho vẫn giữ lấy bộ phận của cậu mà vuốt ve suốt chiều dài của nó.

_ Yunho, em xin anh, xin anh hãy, xin anh....

_ Gì nào, xin anh điều gì??????????

_ A, hãy vào hãy vào cơ thể của em aaaaaaaaaa!!!!!!!!!!!!!!!!!

Yunho như sáng rỡ con mắt, trong khi Yoochun ngã phục xuống, cơ thể của cậu chìm trong cơn mê hoặc không lối thoát.

_ Em nói thật chứ??

_ Xin anh....

_ Nói đi, nói là em muốn anh, nói đi. - Xoa nắn mạnh hơn.

_ Ư a, em muốn, muốn anh....

_ Nói đi, nói là em cảm thấy dễ chịu.

_ Em dễ chịu a, dễ chịu. aaaaaaaaaa

Chiếc máy massage xoay quanh bộ phận của cậu, ngẩng lên đến đáng thương.

_ Được rồi, anh sẽ chìu ý em.

Hắn liền tắt đi máy massage.

Rồi một phát, hắn không để Yoochun kịp chuẩn bị, liền đặt bộ phận của mình trước cửa mình của cậu. Hai tay kéo hai chân của Yoochun lên cao

_ Đêm nay anh sẽ cho em hưởng hết hoang lạc, Yoochunnie, hãy tận hưởng đi nào.

_ AAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Yoochun thét lên thất thanh, khi toàn bộ của hắn vào bên trọng cậu, đột ngột như muốn chẻ đôi cơ thể của cậu ra làm hai.

Yunho khoái trá cười lên, bên dưới luôn thúc đẩy ra vào liên hồi.

Không có thuốc bôi trơn, giống muốn giết chết Yoochun trong cơn đau tột cùng đó, lại liên tiếp ra vào mãnh liệt, Yoochun như chết sững, cơ thể của cậu cứng đờ ra.

_ A, em quyến rũ quá, chặt đến thế này, muốn anh đến thế còn che giấu sao???????????

Hắn rút ra, liền đâm thực lực vào sâu bên trong cậu:

_ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tiếng thét của Yoochun vang lên, khi toàn bộ cơ thể của cậu cảm nhận được một luồn khí ấm nóng phun trào, Yunho sung sướng cười lên man dại, hắn lại một lần nữa thả đầy trong cơ thể của Yoochun, ái ân cùng hoan tình hỷ lạc.

Trên vòm ngực của hắn, toàn bộ của cậu ướt đẫm và chảy dài xuống, ấm nóng đến nỗi Yunho cảm thấy như mình đã đến đỉnh cao của luật động.

Hắn quấn lấy đôi môi của cậu, tiếp tục vồ vập, mặc cho Yoochun đã không còn cảm giác gì nữa.

Bên dưới vẫn chôn sâu vào cơ thể của Yoochun, nhất định không muốn rút ra.

Luôn luôn là như vậy, hắn với bất cứ kẻ nào khác cũng đều làm nhanh gòn, không luyến lưu, không chờ đợi, chỉ duy nhất đối với Yoochun, hắn mới vùi sâu như thế, mà đến sáng mai dám chừng cũng chưa muốn rút ra, muốn ngủ trong tư thế tận hưởng trọn vẹn cơ thể của cậu. Mặc sức Yoochun cầu xinh hắn rút ra thế nào, cậu vẫn phải chịu đựng hắn cho đến sáng. Đến tận khi hắn được báo sắp phải đi làm, thì lúc ấy cậu mới được giải thoát.

Yoochun mê man, chìm đắm vô một thế giới hư vô, mặc cho Yunho nắm giữ lấy bộ phận của cậu xoa nắn, bên dưới chôn sâu không rời ra, bây giờ Yoochun chỉ muốn được bình yên... 



5 nhận xét:

  1. em ghét yunho, ghét lun cả ss, ôi chunie bé bỏng đáng thương
    ss định cho yun hành hạ chun đến khi nào ah, em ko đọc nổi lun ý, đau lòng kinh khủng lun
    em muốn yun đối xử tốt vs chun ah, ko muốn bạn ý hành hạ chun kiểu này đâu ah

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. hì hì
      ghét ss thật rồi sao
      ss nói rùi mà
      tiêu chuẩn là bạn Chunnie phải bị hành te tua cơ
      =))

      Xóa
    2. ss suốt ngày chỉ bik hành chun thui ah
      giận ss lun áh
      ss ơi hành 5 chap đủ rùi đừng hành nữa nha ss, em năn nỉ lun đó

      Xóa
  2. Hí hí hí. Có SM 2U coi là zui nhứt :x. SS' ơi, e iu ss', cứ tiếp tục hành bạn Chun đi a~, tại vì tiêu chuẩn của ss' là bạn Chun phải te tua mà, cái này mới 50% thui, còn 50% nữa, hắc hắc.
    Ôi... readers nào mà cũng ác như e chắc Chun sẽ thảm mất @@.
    Ss' a~, hóng chap sauuuuuuuuu. Lâu lâu coi lại, cười đến tận mang tai :x.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. em iu, em cũng giống ss ý
      tiêu chuẩn là phải hành Chun, mà hành càng nhiều thì readers đọc lại lôi ss ra mần tương em ợ
      híc híc, khốn khổ đời tui nó ở chỗ đới đới em :">

      Xóa

♥ Hand ♥

♥ Hand ♥